Tôi hay rất thích cái không khí cà phê phố vào buổi sáng sớm, khi những quán mới lác đác kê ra những cái ghế, cái bàn đầu tiên..
Cũng có khi tôi cà phê cà ngày, lê la từ sáng đến chiều tối, từ khi phố bắt đầu nhịp sống nhộn nhịp cho đến khi phố vãn, đèn đường đã được sáng lên...
Nhớ lại bài thơ đã cũ làm trong một buổi cà phê phố sáng sớm hôm..
Cà phê phố sángQuán cà phê sáng không ồn ãHắn chọn chỗ ngồi nhìn ra phố khuất sau một hàng câyGiữ lại gì-chỉ bằng hai bàn tayKhi tất cả là khỏang thời gian dài đằng đẵng...?...Bản tango quay cuồng phiêu lãngCà phê rơi tan đi những buông lơiChơi vơi đong đầy chơi vơiĐể ngày rất xanh ru hời theo năm tháng.......Lại gặp bảng lảng giữa những chuyện vuiBuồn không tên chạm khuấy vào tan lõangCười trong veo nhưng sao vẫn nhạt lòng thếPhải chăng cười cũng là một cách buồn rất ngô nghê...?...Phố vãn, ta về.
Advertisements
Bạn nghĩ gì về bài viết này?
Advertisements
0 nhận xét :
Đăng nhận xét